Dạo này tự nhiên xịt hết cả cảm hứng viết lách mặc dù mẹ đang ôm ấp, giữ gìn một niềm vui vô bờ bến mà
đi đâu mẹ cũng muốn khoe…hihihi.
Chắc tại thừa hưởng cái tính hay lo
của bà ngoại và cụ ngoại nên nhiều khi lo đến quên cả vui, chả hiểu sao cứ hay tưởng
tượng nhiều thứ để lo, để suy nghĩ, đến nỗi cứ mỗi lần đi gặp bác sĩ là huyết
áp lại tăng ầm ầm
…. Bác sĩ cứ hỏi : «sao mà phải sợ thế, nhìn mặt
tôi đáng sợ lắm à ? mọi chuyện đều rất ổn mà». Mặt bác sĩ hiền khô à, mà
bác sĩ lại rất tận tình, luôn động viên,
tạo ko khí vui vẻ. Mà lúc nào cũng có papa đi kèm, thế mà chả hiểu tại sao ????
. Túm lại là cuối cùng bác sĩ phải
giới thiệu một cô làm trong khoa sản, chuyên hướng dẫn những bài tập trấn tĩnh,
tập thở cho các sản phụ kiểu như yoga ý. Hi vọng xử lý được cái tính hay lo
…
Em được 18 tuần rồi nhé ! Trộm
vía, không biết có nghịch ko ? nhưng mẹ đã cảm nhận được những cú lộn nhào
làm bụng mẹ lệch hẳn hay những cú đá như cái búng tay vào da bụng mẹ. Có lần,
thấy em đá một cái, mẹ lại vỗ bụng vài cái, em lại đá trả một cái, cứ thế mấy lần
liền làm mẹ rất hứng thú với cái trò nghịch ngợm này của hai mẹ con
. Bác sĩ bảo
em nằm hơi cao. Thả nào, cứ mỗi khi mẹ ăn no, em đè vào dạ dày mẹ hay sao ý mà
chỉ cần mẹ vận động 1 chút là lại muốn ọe ngay
.
Dạo này papa và chị Bỗng cũng vất vả
hơn nhiều. Papa vừa phải đi làm lại vừa phải lãnh trách nhiệm đi chợ, dọn dẹp
nhà cửa và đưa đón chị Bỗng đi học rồi tham gia các hoạt động ngoại khóa. Chị Bỗng
cũng phải tham gia dọn dẹp và bắt đầu học cách tự lo liệu cho bản thân : tự
thu xếp phòng ốc, sách vở đồ dùng, tự lo bữa ăn sáng… Nhiều khi chị lên cơn lười,
mẹ lại mang em ra dọa, thế là chị phải nhượng bộ
.
Nghĩ mà thương cho papa và chị Bỗng
,
nhưng mẹ lại rất kém cái khoản động viên
, giỏi cái khoản chỉ tay năm ngón. Dọn
nhà mà chưa đúng cách mẹ, là mẹ phải hướng dẫn cho đúng mới thôi, ko đúng là mẹ
cứ cảm thấy như có rận chạy trong người, khó chịu lắm
. Papa và chị Bỗng chỉ còn
cách nhìn nhau thốt lên : «Bó tay». Ah, mà mới vừa rồi mẹ mới nghĩ ra được câu nịnh bợ đáng giá ngàn vàng như thế lày : « Em ko mấy khi gặp may mắn,
nhưng em thừa nhận là em may mắn khi gặp anh. Anh ko biết anh là người chồng
trong mơ của nhiều cô gái à ?»
. Papa cứ gọi là cười giãn hết cả cơ mặt
……..
Post mấy cái ảnh xấu xí này, vì chụp
bằng di động, gọi là cho có bài và ảnh minh họa
. Thứ bảy vừa rồi đi thăm bảo
tàng Grenoble nhân ngày «Di sản ». Xem ảnh, đố ai biết mẹ đang vác bụng bia nhỉ....hihihi
Bác giữ sức khoẻ, và giữ cả thông tin liên lạc nhé, update thường xuyên hơn bác nhé. (mấy lần muốn hỏi thăm chuyện thi cử học hành của chị, và chuyện làm cô giáo, mà giờ so với tin mới, mấy chuyện đấy thành "lạc hậu" cả rồi. hehe.)