Cũng chả phải là chuyện gì to tát cả, ko phải là cô giáo đứng
trước hàng chục em học sinh như mọi người tưởng tượng đâu
.
….Mà chỉ là vì có một bạn học cùng Bỗng đem lòng yêu đất nước
Việt Nam của chúng mình, mong muốn 1 ngày nào đó sẽ có thể chuyện trò với những
người dân VN hiền lành, hiếu khách trên những con phố đầy nắng ở HN, nên đã ngỏ
ý nhờ mẹ Bỗng dạy tiếng Việt. Mẹ Bỗng rất xúc động với tình cảm của cô bé đó,
vì bên này chỉ nói đến VN thôi nhiều người vẫn tròn mắt hỏi VN nằm ở đâu trên bản
đồ, chứ chưa nói đến chuyện học tiếng Việt để làm gì. Hai gia đình lại chơi
thân với nhau. Từ những ngày đầu bước chân đến đây, mẹ Bỗng đã được những người
bạn này đón tiếp nồng hậu, lại rất hào hứng tìm hiểu về phong tục tập quán của
người Việt và luôn tỏ ra trân trọng tình bạn mới nảy nở giữa hai bên. Thế nên mẹ
Bỗng rất hào hứng nhận giúp dù chả có 1 chút kinh nghiệm nào cả.
Cứ mỗi tuần học 1 buổi. Cháu gái tỏ ra rất thích học tiếng
Việt và học cũng rất nhanh. Mặc dù ở trường cháu đã phải học nào tiếng Anh, tiếng
Đức, tiếng La tinh nhưng cháu ko bị lẫn lộn giữa các ngôn ngữ, và mới qua hai
buổi đã biết chào hỏi, giới thiệu về mình, đếm từ 1 đến 100…. Mỗi tội người
Pháp không phát âm được chữ «ng », cứ toàn nói «người» thành «nhười», giống
bác giai ở nhà toàn nói «ngựa» thành «nhựa»….hihihi
Mẹ Bỗng chả có giáo án, chả có phương pháp gì cả, cứ nghĩ thế
nào dạy thế, rồi dựa vào 1 quyển sách tự học tiếng Việt do người Pháp xuất bản
để dạy. Cuốn sách đó lại dạy theo ngôn ngữ của người miền Nam nên đôi khi mẹ Bỗng
cũng phải tuỳ cơ ứng biến, sửa lại theo cách nói của người Bắc.
Cái khó nhất là làm sao tạo không khí hứng khởi, không nhàm
chán cho mỗi buổi học….Em nào có bí quyết gì hay, truyền kinh nghiệm cho chị
gìa với nhá !!!!!! Many thanks !
thế mà em lại trả lời xanh rờn là ko có kinh nghiệm giề . Lúc dạy tiếng Anh cho
các em, cô giáo Nhi có cách nào làm cho học sinh nhiệt tình tham gia vào bài học
ko ? bảo chị đê…..